The Unforgiven II [Vietnamese translation]
The Unforgiven II [Vietnamese translation]
Hãy đến đây nằm cạnh tôi, và kể cho tôi nghe họ đã làm gì
Hãy thì thầm những từ tôi muốn nghe, để những con ác quỷ trong tôi biến mất
Cánh cửa đang bị khóa, nhưng nó sẽ mở ra nếu em thành thật
Nếu em có thể hiểu con người tôi, thì tôi có thể hiểu con người em
Hãy nằm cạnh tôi, dưới bầu trời độc ác này
Qua sự đen tối của ban ngày, u tịch của đêm đen, ta cùng sẻ chia hai mảnh đời này
Cánh cửa đang hé mở, nhưng chẳng có tia nắng nào lọt qua được
Sẹo trong tim đen vẫn đậm màu, chẳng tia nắng nào xuyên tới được
Không, chẳng tia nắng nào xuyên tới
Không, chẳng có tia nắng nào cả
Những gì tôi cảm nhận, những gì tôi biết
Kiếm tìm qua từng trang sách, kiếm tìm qua từng ngóc ngách một
Đứng đằng sau cánh cửa, tự hỏi liệu tôi có nên mở cho em không ?
Những gì tôi cảm nhận, những gì tôi biết
Yếu ớt và mệt mỏi, tôi đứng lẻ loi
Em có ở đó không, vì tôi là người duy nhất còn chờ đợi em
Hay em cũng không đáng được tha thứ ?
Hãy nằm bên cạnh tôi, không đau đâu, tôi thề
Cô ấy có còn yêu tôi không, hay cô ấy vẫn còn yêu, nhưng sẽ chẳng bao giờ yêu thêm lần nữa
Cô ấy nằm bên cạnh tôi, nhưng cô ấy sẽ có mặt khi tôi ra đi
Sẹo trong tim đen vẫn đậm màu, phải, cô ấy sẽ có mặt lúc tôi ra đi
Phải, cô ấy sẽ có mặt lúc tôi ra đi
Chắc như đinh đóng cột cô ấy sẽ có mặt
Những gì tôi cảm nhận, những gì tôi biết
Kiếm tìm qua từng trang sách, kiếm tìm qua từng ngóc ngách một
Đứng đằng sau cánh cửa, tự hỏi liệu tôi có nên mở cho em không ?
Những gì tôi cảm nhận, những gì tôi biết
Yếu ớt và mệt mỏi, tôi đứng lẻ loi
Em có ở đó không, vì tôi là người duy nhất còn chờ đợi em
Hay em cũng là không đáng được tha thứ ?
(Solo)
Hãy nằm cạnh tôi, kể tôi nghe xem tôi đã làm gì
Cánh cửa đã khép lại rồi, như đôi mắt em vậy
Nhưng tôi đã thấy mặt trời rồi, tôi đã thấy mặt trời
Phải, tôi đã thấy rồi
Những gì tôi cảm nhận, những gì tôi biết
Kiếm tìm qua từng trang sách, kiếm tìm qua từng ngóc ngách một
Đứng đằng sau cánh cửa, tự hỏi liệu tôi có nên mở cho em không ?
Những gì tôi cảm nhận, những gì tôi biết
Yếu ớt và mệt mỏi, tôi đứng lẻ loi
Em có ở đó không, vì tôi là người duy nhất còn chờ đợi em
Người duy nhất còn chờ đợi em
Những gì tôi cảm nhận, những gì tôi biết
Kiếm tìm qua từng trang sách, kiếm tìm qua từng ngóc ngách một
Đứng đằng sau cánh cửa, tự hỏi liệu tôi có nên mở cho em không ?
(Vậy nên tôi không thể tha thứ cho em)
Ồ, những gì tôi cảm nhận
Ồ, những gì tôi biết
Tôi cầm lấy chiếc chìa khóa (không bao được giờ tự do)
Và tôi chôn nó (không bao giờ được là chính mình) vào lòng em
Bởi vì em cũng là kẻ không đáng được tha thứ
Không bao giờ được tự do
Không bao giờ được là chính mình
Vì em cũng là kẻ không đáng được tha thứ
- Artist:Metallica
- Album:Re-load (1997)